Loài chim nhỏ sải đôi cánh rộng
Dưới màn đêm cô độc một mình
Trái tim bé đập thêm vài nhịp
Loạn cả lên những cảm xúc mơ hồ.
Là sợ hãi
Là trống rỗng
Là run rẩy
Những giai điệu cất lên…
Trong đêm tối đôi cánh kia chao lượn
Lướt qua ánh đèn ấm áp dưới chân
Đem lạc lõng hóa thành châu ngọc
Bóp nghẹt trái tim đang thổn thức từng hồi.
Tiếng hót kia có trở nên trong trẻo?
Vũ điệu kia vẽ nhịp khắp trời đêm
Làn gió lạnh lẽo đóng băng lồng ngực
Giữa khoảng không chim nhỏ khẽ cười.
Là khao khát không cất nổi nên lời
Là sợ hãi khi còn chưa đủ sức
Là những run rẩy chẳng thể nào bày tỏ
Nhịp điệu cuồng điên xoay mãi không ngừng.
Hít căng lồng ngực
Bật khóc.
Đôi mắt to đen láy
Bàn tay nhỏ nhắn vươn ra
Khóe miệng khẽ cười mấp máy
“Chúng ta hãy cùng đi đến bình minh!”
Ánh sáng không chỉ phát ra từ những vì sao.
Tiểu Yết.
06.12.2016
Viết cho 1 đêm ở viện.
—o0o—
Trả lời